Năm ấy, cảnh nghèo bao trùm khắp cái làng quê bé nhỏ ấy. Nó ăn tươi nuốt sống từng sự phấn đấu của mọi người. Duy chỉ có đứa bé ấy, lúc nào trên mặt nó cũng lộ cái vẻ mặt hớn hở, lạc quan.
Nhà nó nghèo, nó cũng phải đi làm phụ giúp bố mẹ từng bữa cơm nhưng không bao giờ nó bỏ bê việc học. Bất cứ đâu tranh thủ dù chỉ vào phút cũng lôi quyển sách nhét vội vào túi trước lúc đi. Thi thoảng có thời gian hơn chạy sang làng bên đứng ngoài lén nghe giảng rồi làm bài hộ những đứa lười có điều kiện nhưng không muốn học.
Tuổi thơ của nó cứ thế trôi đi cùng năm tháng. Nó lớn dần, hiểu được nhiều thứ và giờ đây trong nó là một ước muốn được đi du hoc nhat ban như bao bạn bè khác. Nó quyết tâm xin mẹ, mẹ nhìn nó im lặng còn bố thì la mắng : “Tiền đâu cho mày ăn học mà du với chả học”.
Ước mơ khao khát cháy bỏng được đi du học nhật bản |
Mẹ hiểu nó. Bà không nói ra nhưng bà biết tính khí của nó từ bé đến giờ. Chưa bao giờ nó như vậy. Rồi bà chạy vạy đi sang làng khác hỏi thăm này nọ và được biết đến có chỗ cho vay tiền để đi du học.
Bà dẫn nó đến. Như đứa trẻ con được mẹ cho quà nó mừng rỡ hẳn. Thực sự với nó bây giờ món quà ấy là vô giá nhất. Rồi nó thi. Nó được học bổng toàn phần luôn. Điều này cũng đỡ phần nào số tiền mà gia đình nó phải nợ.
Nó đi….Du học Nhật Bản – nơi để nó thoát nghèo, để mẹ nó không còn khổ.
Cuộc sống học và làm tại Nhật giúp bạn tích lũy kinh nghiệm hơn |
Không nhận sự trợ cấp nào từ gia đình, nó lăn lội mọi nơi, làm mọi việc kiếm sống và học tập. Làm nhưng không lúc nào bỏ bê việc học. Sau vài năm nó nhận được tấm bằng xuất sắc và được trường mời lại giảng dạy cũng như rất nhiều công ty nổi tiếng mời về làm nhưng nó không đồng ý. Suy nghĩ trong nó giờ đây là về với mẹ.
Ngày trở về, cầm vali bên trong chứa tấm bằng cùng số tiền trả nợ nốt cho công ty tạo điều kiện cho nó đi học. Bước về đầu làng, nó nhoẻn miệng cười, vẫn nụ cười ấy nó chạy một mạch về nhà ôm chầm lấy mẹ và thủ thỉ:
Mẹ ơi! Con đã về!
Xem thêm: Xuất khẩu lao động Nhật và sự khác biệt món ăn nên biết
ConversionConversion EmoticonEmoticon